Cherreads

Chapter 4 - The Silence Between Us

English:

The rain had stopped, but neither of them moved. The street glistened under the dim light, and the air smelled faintly of wet flowers.

He closed the umbrella slowly, his hand brushing against hers — just for a second, but enough to make her heart tremble.

Tiếng Việt:

Mưa đã tạnh, nhưng cả hai vẫn chưa rời đi. Con phố lấp lánh dưới ánh đèn mờ, thoang thoảng mùi hoa ướt mưa.

Anh khẽ gấp chiếc ô lại, bàn tay vô tình chạm vào tay cô — chỉ trong thoáng chốc, nhưng đủ để tim cô khẽ run.

English:

"You've changed," he said quietly. "You used to look at me differently."

She gave a soft laugh. "Maybe because I finally learned not to wait."

Tiếng Việt:

"Em thay đổi rồi," anh nói nhỏ. "Ánh mắt em nhìn anh… không còn như trước."

Cô cười nhẹ. "Có lẽ vì em đã học được cách… không chờ đợi nữa."

English:

The words cut deeper than she meant them to. He looked down, hands clenched in his pockets — the proud man who once believed he could control everything, except her heart.

Tiếng Việt:

Câu nói vô tình ấy khiến không khí trĩu nặng. Anh cúi đầu, hai tay siết chặt trong túi áo — người đàn ông từng nghĩ mình có thể nắm giữ tất cả, trừ trái tim của cô

English:

"I never wanted to hurt you," he murmured. "But I didn't know how to keep you either."

She looked at him — for once, not with anger, not with tears, but with calm acceptance.

Tiếng Việt:

"Anh chưa bao giờ muốn làm em tổn thương," anh thì thầm. "Chỉ là… anh không biết làm sao để giữ em lại."

Cô nhìn anh — lần đầu tiên, không giận dữ, không nước mắt, chỉ còn lại một sự bình yên lặng lẽ.

English:

"Maybe," she said softly, "some people are meant to meet, just not to stay."

He smiled sadly. "Then let me walk you home — just this once."

Tiếng Việt:

"Có lẽ," cô khẽ nói, "một số người sinh ra để gặp nhau, chứ không phải để ở lại."

Anh mỉm cười buồn. "Vậy để anh đưa em về nhé — chỉ lần này thôi."

English:

The night wind brushed past them. They walked side by side in silence, neither too close nor too far — like two stars that once touched, now learning how to shine apart.

Tiếng Việt:

Gió đêm khẽ lướt qua. Hai người bước cạnh nhau, không quá gần cũng chẳng quá xa — như hai vì sao từng chạm nhau, giờ học cách tỏa sáng riêng.

More Chapters