CHƯƠNG 26 – SỬA MỘT DÒNG, THẾ GIỚI LỆCH NHỊP
Noctis đưa ra một điều chỉnh nhỏ: cho phép xóa ký ức khi chính chủ thể tự nguyện và chịu hậu quả pháp lý rõ ràng.
Hắn gọi đó là cân bằng.
Nhưng thế giới gọi đó là cơ hội.
Các tổ chức xuất hiện. Hợp đồng được soạn. Ký ức trở thành thứ có thể định giá—không phải vì luật cho phép, mà vì luật chưa cấm đủ sâu.
Noctis thấy rõ: luật không bao giờ đi nhanh bằng lòng tham.
CHƯƠNG 27 – CHÍNH TRỊ HÓA KÝ ỨC
Những quốc gia không còn tranh giành lãnh thổ.Họ tranh giành phiên bản lịch sử.
Ai kiểm soát ký ức của quá khứ sẽ định hình đạo đức của hiện tại.Kẻ phá quy luật không cầm quân đội. Hắn gieo mầm diễn giải.
Noctis bị kéo vào các bàn đàm phán mà ở đó, mỗi bên đều trích dẫn luật của hắn để chống lại hắn.
CHƯƠNG 28 – LẦN ĐẦU TIÊN NOCTIS CHỌN ĐỨNG VỀ MỘT PHÍA
Noctis đưa ra phán quyết cứng rắn:Không ai được phép xóa ký ức của người khác, dù với danh nghĩa cứu rỗi hay trật tự.
Quy luật khép lại.Phản ứng nổ ra.
Bạo loạn không vì đói nghèo, mà vì bất đồng đạo đức.Noctis lần đầu chấp nhận rằng để giữ một ranh giới, hắn phải đánh đổi sự yêu mến.
CHƯƠNG 29 – KẺ PHÁ QUY LUẬT BƯỚC RA ÁNH SÁNG
Hắn gặp Noctis không trong chiến trường, mà trong một không gian trống.
"Ngươi tưởng ta là phản diện,""nhưng ta chỉ là người hỏi đến cùng."
Hắn thừa nhận đã: mọi hỗn loạn đều có chủ ý.Không phải để hủy diệt thế giới, mà để buộc Noctis thừa nhận mình không trung lập.
CHƯƠNG 30 – KHÔNG CÒN CON ĐƯỜNG QUAY LẠI
Noctis hiểu ra sự thật cuối cùng của arc này:Quy luật không bao giờ đứng ngoài chính trị.
Từ đây, mỗi lần hắn sửa thế giới, hắn cũng sửa cách thế giới nhớ về hắn.
Hắn tự hỏi—không phải cho hôm nay, mà cho tương lai xa hơn:
Nếu một ngày ta biến mất,liệu thế giới sẽ tự do…hay sẽ lặp lại mọi sai lầm mà không còn ai nhớ để sửa?
Bóng tối không trả lời.Nhưng vết nứt đã đủ rộng để một điều gì đó lớn hơn bước vào. CHƯƠNG 31 – NGÀY QUY LUẬT BỊ NGHI NGỜ
Không có tiếng nổ.Không có cuộc đảo chính.
Ngày quy luật của Noctis bắt đầu lung lay diễn ra trong im lặng, như cách mọi niềm tin lớn đều chết: bị đặt câu hỏi đủ nhiều lần.
Ban đầu chỉ là những câu nói vu vơ.
"Tại sao ký ức của tôi phải bị xóa, trong khi kẻ kia vẫn được sống yên ổn?""Luật này công bằng với hệ thống, nhưng có công bằng với con người không?"
Noctis nghe thấy tất cả.Hắn luôn nghe thấy tất cả.
Nhưng lần này khác. Những câu hỏi ấy không còn mang theo oán giận dữ dội—chúng mang theo sự mệt mỏi. Và mệt mỏi là thứ không thể đàn áp.
Noctis hiểu ra một điều khiến hắn lạnh người:Con người không còn chống lại luật của hắn. Họ chỉ không còn tin rằng luật ấy cần thiết.
Luật tồn tại vì con người sợ hỗn loạn.Nhưng khi hỗn loạn trở thành quen thuộc, luật trở nên… thừa thãi.
CHƯƠNG 32 – KẺ PHÁ QUY LUẬT KHÔNG MANG DAO
Kẻ phá hoại mới xuất hiện mà không cần che mặt.
Hắn không phá hủy ký ức.Hắn quản lý chúng.
Hắn đứng trước đám đông và nói bằng giọng bình thản:
"Không ai có quyền quyết định nỗi đau nào đáng bị xóa.""Nhưng chúng ta có thể xếp hạng nó."
Ý tưởng ấy lan nhanh hơn bất kỳ tà thuyết nào Noctis từng thấy.
Không còn xóa ký ức toàn phần.Chỉ là điều chỉnh mức độ chịu đựng.
Ai đau hơn—được quyền sửa nhiều hơn.Ai đóng góp cho xã hội—được ưu tiên quên.
Không ai bị ép buộc.Họ tình nguyện.
Noctis lần đầu tiên cảm thấy rùng mình trước một hệ thống không dùng bạo lực. Bởi nó sử dụng thứ nguy hiểm hơn: đạo đức có điều kiện.
CHƯƠNG 33 – KHI LUẬT PHẢI GIẢI THÍCH CHÍNH NÓ
Noctis bước ra ánh sáng.
Không phải với tư cách thần linh.Mà như một kẻ bị chất vấn.
Hắn giải thích từng nguyên tắc.Từng giới hạn.Từng lý do vì sao ký ức không thể bị thương mại hóa.
Tất cả đều đúng.Và chính điều đó khiến đám đông im lặng.
Không ai phản bác.Không ai vỗ tay.
Một người chỉ hỏi:
"Ngài nói đúng. Nhưng… điều đó có khiến tôi bớt đau hơn không?"
Noctis không trả lời được.
Lần đầu tiên, luật của hắn thua không phải vì sai—mà vì không an ủi được ai.
CHƯƠNG 34 – CUỘC NỔI DẬY CỦA NHỮNG KÝ ỨC HỢP LÝ
Không có biểu tình.Chỉ có chỉnh sửa.
Lịch sử cá nhân bị viết lại từng chút.Không ai dối trá—họ chỉ chọn phiên bản dễ sống hơn.
Noctis nhìn thấy hàng triệu sự thật song song tồn tại.Tất cả đều chân thành.Tất cả đều mâu thuẫn.
Và hắn nhận ra:Sự thật không chết. Nó bị chia nhỏ cho đến khi vô nghĩa.
CHƯƠNG 35 – QUY LUẬT KHÔNG SỤP ĐỔ, NÓ BỊ BỎ QUA
Ngày Noctis nhận ra mình đã thua,không có ai đến báo.
Hệ thống vẫn chạy.Thế giới vẫn vận hành.
Chỉ là… không còn ai hỏi ý kiến hắn.
Luật vẫn đó—nhưng không còn trung tâm.Không còn người chịu trách nhiệm cuối cùng.
Noctis đứng giữa trật tự do chính mình tạo ra,và hiểu một điều tàn nhẫn:
Quy luật mạnh nhất không phải thứ được bảo vệ—mà là thứ không cần bảo vệ nữa.
Và hắn… đã trở thành kẻ dư thừa.
