Cherreads

Chapter 14 - KẺ GẶT BÓNG TỐI:PHẦN 3 CHƯƠNG 18 ĐẾN CHƯƠNG 25

CHƯƠNG 18 – GIỚI HẠN KHÔNG ĐƯỢC NHÌN THẤY

Quy luật mới không giáng xuống thế giới như sấm sét.Nó đến lặng lẽ, không tiếng động, không dấu hiệu.

Noctis đứng trong Không Gian Trung Gian – nơi từng là khoảng trống giữa các tầng thực tại, nay đã bị hắn lấp đầy bằng một khái niệm duy nhất: Giới hạn.

Không ai cảm nhận được nó ngay lập tức.Không có ánh sáng, không có thông báo, không có hệ thống.

Chỉ là từ khoảnh khắc đó, một số việc không thể xảy ra nữa.

Một ký ức chuẩn bị bị sao chép – thất bại.Một cá nhân định vượt quá biên độ tồn tại – bị giữ lại.Một ý niệm về "sửa thế giới" nảy sinh – bị bóp nghẹt trước khi thành hình.

Noctis biết: đây không phải chiến thắng.Đây là sự im lặng cưỡng bức.

Hắn cảm nhận được phản lực – không đến từ kẻ phá quy luật, mà từ chính thế giới. Những rung động rất nhỏ, rất chậm, nhưng liên tục. Như một sinh thể bị buộc phải thở theo nhịp của kẻ khác.

"Mình đang làm đúng… hay chỉ đang kéo dài một sai lầm?"

Lần đầu tiên kể từ khi trở thành Quy Luật Sống, Noctis không chắc.

CHƯƠNG 19 – NHỮNG KẺ KHÔNG CÒN BỊ CẤM

Giới hạn mới sinh ra không xóa bỏ kẻ phá quy luật.

Nó chỉ loại bỏ những kẻ yếu.

Những kẻ buôn ký ức nhỏ lẻ biến mất.Những tổ chức thao túng thô thiển tan rã.Những kẻ nổi loạn cảm tính không còn đất sống.

Và chính vì thế, những kẻ còn lại trở nên nguy hiểm hơn.

Kẻ phá quy luật xuất hiện trong một thành phố không tên, giữa một quảng trường nơi ký ức từng được mua bán như hàng hóa. Hắn không phá hủy giới hạn của Noctis. Hắn đi vòng quanh nó.

Hắn dạy con người cách tự bóp méo ký ức của chính mình.

Không chỉnh sửa.Không sao chép.Chỉ là kể lại đủ nhiều lần, đủ sai lệch, cho đến khi ký ức thật không còn chỗ đứng.

Noctis nhận ra điều đó quá muộn.

Quy luật không cấm con người nói dối chính họ.

"Ngươi đặt giới hạn lên thế giới,""nhưng ngươi không đặt nó lên niềm tin."

Lần đầu tiên, Noctis không thể trực tiếp can thiệp.Nếu hắn xóa những ký ức sai lệch đó, hắn sẽ trở thành kẻ viết lại lịch sử.Nếu hắn để yên, thế giới sẽ tự biến dạng.

Không có lựa chọn sạch sẽ.

CHƯƠNG 20 – KHI QUY LUẬT PHẢI CHỌN BÊN

Thế giới bắt đầu chia rẽ không bằng chiến tranh, mà bằng cách ghi nhớ khác nhau cùng một sự kiện.

Cùng một thảm họa.Ba cách kể.Ba "sự thật".

Những cộng đồng mới hình thành, không theo lãnh thổ hay chủng tộc, mà theo phiên bản ký ức họ chọn tin.

Và ở trung tâm của tất cả, Noctis bị kéo xuống khỏi vị trí quan sát.

Hắn hiểu ra một điều đáng sợ:Quy luật không thể trung lập mãi khi thế giới tự chọn diễn giải nó.

Nếu hắn giữ im lặng, hắn mặc nhiên ủng hộ kẻ phá quy luật.Nếu hắn hành động, hắn phủ nhận tự do nhận thức của con người.

Lần đầu tiên, Noctis làm một việc mà trước đây hắn thề sẽ không bao giờ làm.

Hắn xuất hiện.

Không trong hình dạng thần linh.Không trong vai trò trừng phạt.Chỉ là một kẻ đứng giữa đám đông và nói một câu duy nhất:

"Ta không bảo vệ ký ức của các ngươi.""Ta chỉ bảo vệ quyền được chịu trách nhiệm với nó."

Câu nói ấy không kết thúc xung đột.Nó bắt đầu một cuộc chiến khác – chậm hơn, sâu hơn, và không thể kết thúc bằng bạo lực.

Noctis biết: từ khoảnh khắc này, hắn không còn là người đặt luật.

Hắn đã trở thành một bên trong cuộc chơi. CHƯƠNG 21 – KHI SỰ THẬT KHÔNG CÒN Ở DẠNG SỐ ÍT

Cuộc họp tại Vân Tích không có nghi thức.Không biểu tượng. Không quốc kỳ. Không lời tuyên thệ.

Chỉ có những con người mang theo ký ức—và mỗi ký ức là một bản án khác nhau về cùng một thế giới.

Noctis đứng ở rìa không gian, không bước vào vòng tròn thảo luận. Hắn nhận ra một nghịch lý: khi không còn hệ thống, con người tự tạo hệ thống mới nhanh hơn bất kỳ thuật toán nào.

Một người phụ nữ lên tiếng. Bà kể về một thành phố đã sụp đổ, nơi trong ký ức của bà, Noctis là kẻ đã cứu họ.Ngay sau đó, một người đàn ông phản bác—trong ký ức của ông, Noctis đã đứng nhìn.

Cả hai đều nói thật.Cả hai đều không sai.

Từ khoảnh khắc đó, Noctis hiểu: sự thật không còn tồn tại ở dạng số ít.

CHƯƠNG 22 – QUYỀN ĐƯỢC QUÊN KHÔNG PHẢI LÀ ĐẶC ÂN

Nhóm Tự Xóa không la hét. Họ nói chuyện như những người đã mệt mỏi với việc phải chứng minh mình đau đớn.

Họ không xin tha thứ.Họ xin quyền được quên một cách có ý thức.

Một người kể rằng mỗi ngày ký ức cũ kéo hắn về quá khứ, nơi hắn đã giết nhầm người mình yêu. Luật của Noctis cho phép hắn nhớ, nhưng không cho hắn thoát.

Noctis nhận ra điều mà trước đây hắn cố tránh: luật công bằng không đồng nghĩa với luật nhân đạo.

Nhưng nếu cho phép xóa, hắn sẽ tạo ra một tiền lệ—rằng nỗi đau có thể bị thương lượng.

CHƯƠNG 23 – QUYỀN ĐƯỢC NHỚ CŨNG CÓ GIÁ

Kẻ phá quy luật không xuất hiện công khai.Hắn tồn tại trong những bản luận thuyết, những tài liệu ẩn danh, những buổi thảo luận kín.

Hắn không kêu gọi phá luật.Hắn kêu gọi đọc lại luật.

"Nếu ký ức tạo nên con người, thì ai tước ký ức của ta—dù vì lý do tốt—đều đang viết lại ta."

Lập luận của hắn sắc bén đến mức ngay cả những người trung thành với Noctis cũng không thể phản bác ngay.

Noctis đọc từng dòng.Lần đầu tiên, hắn không tìm thấy lỗi logic.

CHƯƠNG 24 – PHIÊN TÒA CỦA NHỮNG NGƯỜI KHÔNG QUYỀN LỰC

Phiên tòa được lập ra không để kết án, mà để tập hợp sự bất mãn.

Noctis bước vào không với tư cách bị cáo, cũng không phải thẩm phán. Hắn chỉ là chủ đề.

Người ta hỏi:

Ai cho ngươi quyền đặt giới hạn?

Ai kiểm soát kẻ kiểm soát?

Nếu ngươi sai, ai trả giá?

Noctis nhận ra: mọi câu hỏi đều hợp lý.Và vì thế, chúng nguy hiểm.

CHƯƠNG 25 – SỰ IM LẶNG KHÔNG CÒN VÔ TỘI

Noctis im lặng suốt phiên tòa.

Sự im lặng ấy bị cắt nghĩa theo hàng chục cách.Có người gọi đó là kiêu ngạo.Có người gọi đó là bất lực.Có người gọi đó là thừa nhận.

Hắn hiểu: khi quyền lực im lặng, kẻ khác sẽ nói thay nó.

Và những lời nói ấy bắt đầu trở thành ký ức tập thể.

More Chapters